New Zealand cảnh đẹp thật sự bình yên, tôi đã gặp được rất nhiều gia đình NZ, có cơ hội trò chuyện cùng họ. Phần lớn người NZ, khi đến nhà họ đều được mời uống trà bỏ thêm ít sữa tươi và 1 ít bánh, bất kể giờ nào. Họ niềm nỡ, chân thành và hiền hòa, họ thật thà đến mức ngỡ ngàng, kể cả mấy bạn người Maori.
Phong cảnh đẹp như trong tranh mà tôi chưa thể tượng tưởng được, 1 tháng tôi đi từ đảo bắc sang đảo nam rồi vòng lại đảo bắc, đi hết NZ.
Nơi nào tôi cũng muốn nán lại vài ngày vì người dân dể thương mà cảnh thì không có gì để diễn tả.
Tôi học được cách bày tỏ cảm xúc, muốn khóc thì cứ khóc, cười cứ cười, không ai chê cười. Cái mà ở VN khi khóc phải dấu trong lòng.
Ở NZ mọi thứ cũng đắt đỏ lắm, đồ ăn tiết kiệm thì ăn thức ăn nhanh từ 5NZ trở lên (tôi ăn phần dành cho trẻ em và nó cũng quá nhiều so với cái bao tử bé nhỏ), Motel đầy đủ tiện nghi thì từ 100nz trở lên (tối đa 5 người), đặt biệt có đầy đủ tiện nghi như ở nhà và có thể nấu nướng, trước khi trả phòng bạn phải dọn dẹp bếp của bạn, nếu không phạt 50nz. Nếu ở phòng tập thể dạng dorm thì khoảng 40nz/người.
Việc di duyển cũng không dể lắm vì NZ thưa người, mình đi quốc lộ số 6 để đi đảo nam, chạy cả đoạn 200km mới có 1 thị trấn nhỏ. Heo hút nhưng thật bình yên, bạn có thể mua vé naked bus để đi dọc NZ (Website: https://nakedbus.com/).
Đoạn về mình đi quốc lộ số 8, cảnh cũng đẹp dã man.
Sau khi đi NZ về, tôi không còn cảm thấy thích đi du lịch ở đất nước nào nữa, chỉ muốn quay lại NZ lần nữa mà thôi.
Phụ nữ VN luôn quan niệm, nên có 1 đứa con để về già có đứa lo cho mình, còn ở NZ tôi rất yêu thích ở điểm các cặp vợ chồng ở với nhau mấy chục năm, họ hp với người đồng hành, con lớn thì tách biệt không còn ở chung, chỉ có vợ/chồng cùng nhau chia sẻ cuộc sống v hạnh phúc hàng ngày. Đến khi họ quá già, không kiểm soát được hành động của họ thì họ sẽ tự động vào viện dưỡng lão ở.
Tôi may mắn được buổi nói chuyện với cặp vợ chồng đã sống với nhau 34 năm, họ rất hp, cô chọn người đàn ông ấy làm bạn đồng hành trong cuộc đời rất đơn giản, sau cô ly hôn. Cô rất buồn, và chồng cô bây giờ đi bộ ngang nhà cô, cô chạy ra hỏi có thể khiêu vũ cùng cô hay không? Và từ đó, họ cũng nhau san sẻ hạnh phúc.
Hạnh phúc, tận hưởng ngay tại chổ, hạnh phúc từng phút giây, đừng chờ đợi hay hy vọng ngày mai hạnh phúc hơn, hãy tận hưởng mỗi khoảnh khắc.
Tôi yêu New Zealand!